“Suốt 3 năm nay, đây là lần đầu tiên mình thấy giờ tan làm thực sự nhẹ nhõm.” Anh Công, kỹ thuật viên của công ty L.T (Q. Hoàn Kiếm, Hà Nội) hồ hởi khoe với chúng tôi sau một tuần sử dụng xe đạp gấp KABN.
Lẽ thường, con người ta luôn mong chờ giờ tan làm để được về sum họp cùng gia đình hoặc tụ tập bè bạn. Nhưng trước lúc đó, việc lấy xe máy dưới tầng hầm của rất nhiều nhân viên văn phòng, như anh, “chật vật y như đi đánh lộn”. Cuộc chiến ấy ở công ty anh cuối cùng đã đến hồi kết, và anh Công chính là người tìm ra vũ khí bí mật cho cả công ty – một chiếc xe đạp gấp.
“Làm việc một ngày không mệt bằng lấy một cái xe, chắc tầng hầm gửi xe ở đâu cũng thế.” Rồi anh kể cho chúng tôi nghe về nỗi ám ảnh giờ tan làm của anh suốt 3 năm qua. Vốn là người kỹ tính và làm việc có khoa học, mỗi ngày anh Công đều đi làm sớm và gửi xe ở một vị trí cố định. Tuy nhiên, hơn 8 tiếng sau quay trở lại, chiếc xe máy của anh đã ở cách chỗ đó khá xa, tít tận trong cùng của hầm gửi.
“Muốn lấy được xe mình ra thì phải dắt ra dắt vào hàng chục cái xe khác. Mà xe máy nhẹ nhất cũng phải 100kg, mệt chứ, đàn ông thì cũng là con người chứ sao đọ với sức trâu được! Chưa kể pô xe, chân chống, gương xe,… luôn bị mắc vào nhau. Vừa sợ làm trầy xước xe của họ, vừa thương cho cái thân mình. Chỉ muốn bỏ xe lại rồi bắt taxi về cho xong!”
Nhưng thay vì lựa chọn taxi, anh Công đã tìm đến chúng tôi để “lên đời” chiếc xe máy cồng kềnh bằng một chiếc xe đạp gấp gọn. Dành ra nửa buổi chiều để đạp thử gần hết các mẫu xe khác nhau, cuối cùng anh đã quyết định mua chiếc xe đạp xếp KABN màu đen – xe bánh nhỏ có khung hợp kim nhôm siêu nhẹ.
Một tuần sau, anh quay lại showroom Hà Nội để lắp thêm chiếc giỏ mây chứa ít đồ lặt vặt, đồng thời lấy một ít card visit của Papilo về giới thiệu cho đồng nghiệp. “Hầm gửi xe của công ty sắp thành phòng triển lãm rồi đây!”, câu nói đùa của anh khiến chúng tôi không khỏi liên tưởng tới “cuộc chiến giờ tan làm” anh vừa kể.
“Từ lúc xác định sẽ đạp xe đi làm”, anh nói tiếp, “mình không cần phải đến sớm để nhận chỗ gửi xe nữa, bởi chiếc xe kia được đặt ở gian ngoài, ngay cạnh phòng bảo vệ. Ban đầu mình định cứ cất vào chỗ quen thuộc ngày xưa, đằng nào cái xe gấp lại cũng chỉ bằng cái ghế, nhấc bổng lên được chứ có cần chật vật như trước đâu. Nhưng bác bảo vệ nói xe đẹp thế thì cứ để ở gian ngoài, vừa dễ dàng cất vào lấy ra, vừa cho mọi người cùng ngắm, không mất được đâu mà sợ. Mình tặc lưỡi đồng ý, nên bây giờ mới thành người môi giới bất đắc dĩ, đi lấy card visit về cho cả công ty đây.”
Chiếc giỏ mây vừa lắp xong cũng là lúc anh Công có hẹn với bạn ở một quán cafe bên Cầu Giấy. Tôi hỏi vui anh định đạp xe ra đấy hay gọi taxi rồi cất xe vào trong cốp. “Tất nhiên là đạp đi rồi, dân văn phòng có mấy khi được thể dục ngoài trời đâu!”, anh trả lời ngay lập tức. “Đạp xe đạp còn nam tính hơn cả đi phân khối lớn chứ đùa!” Trước khi chào tạm biệt, anh còn ngẫu hứng làm tặng chúng tôi vài câu thơ hài hước:
“Chiếc xe đạp bánh nhỏ
Lắp thêm một chiếc giỏ
Màu đen cùng màu đỏ
Em có tỏ lòng anh?”
Chiếc xe đạp gấp KABN ấy thật may mắn, vì đã được chọn bởi một người chủ nhân tuyệt vời.
Cùng xe chi tiết chiếc xe đạp gấp KABN để đưa ra lựa chọn hoàn hảo nhất (xem ảnh thật tại đây): http://papilo.vn/xe-dap-gap/xe-dap-gap-kabn-cao-cap/