Tôi là Nam, cũng xấp xỉ 30 tuổi, hiện đang là nhân viên văn phòng tại Hà Nội. Không biết các bác khác thế nào, chứ tôi có niềm vui bất diệt chính là đạp xe, vừa khỏe khoắn, lại tiện lợi, đặc biệt với người bạn đồng hành – xe đạp gấp Java Fit 18s thì mọi cung đường đi làm, đi chơi, đón con…đều chẳng “nhằm nhò” gì!
Mới mấy hôm trước thôi, tụi bạn đại học thấy các em thi nhau up ảnh mặc áo cử nhân nhận bằng, mới alo nhau gặp mặt, làm một bữa để ôn lại cái thời “hào hùng” mài quần trên ghế giảng đường, cái thời đi học 15 buổi thì nghỉ mất một nửa, mà thi thì vẫn chép bài chém gió đủ điểm qua. Hẹn nhau đến một nhà hàng trên Phan Bội Châu ăn uống, ăn xong còn đi hiệp 2 hát hò nữa, tạm tạm lịch trình là thế, chẳng mấy khi hẹn nhau được, tội gì không chơi cho đã!
Đi chơi tất nhiên phải xách bạn đi cùng, tôi cứ ung dung mà đem em xe đạp gấp Java FIT 18s đi bon bon trên đường – đây là con xe đạp gấp mà tôi ưng ý nhất. Xe thì nhiều, nhưng vừa nhìn Java FIT 18s, tôi đã biết chúng tôi sẽ là cặp bạn thân ăn ý của nhau. Đến trước nhà hàng đã hẹn, mấy ông tướng cùng lớp đã lác đác đến, ngồi chém gió như nổ bỏng, trên vỉa hè là xe của các thánh ấy, ô tô, rồi SH nhập đủ cả, chẳng gì thì chúng tôi cũng là dân kinh tế, ra trường 7, 8 năm rồi, chưa kể có vài đứa nhà có điều kiện nên chuyện xe cộ xịn với lớp chúng tôi không thành vấn đề. Nhân viên bảo vệ định ra dắt xe, tôi xua tay, ý không cần, người bạn này của tôi, gấp gọn lại là xong, chỉ khoảng chục cân, vô tư xách vào nhà hàng dựng gọn cạnh tường. Tất nhiên gặp nhau thì chào hỏi sức khỏe, công việc gia đình, hội chị em thì túm tụm chê chồng khoe con, rồi nào son phấn shopping vui vẻ lắm. Vừa ăn uống vừa ôn lại kỉ niệm, được một lúc, thằng bạn Hùng hóm mới vỗ vỗ em xe đạp gấp bên cạnh tôi hỏi: “Tưởng ông đi gì đến, chứ sao lại là xe đạp, mà nhìn nó lạ thế? Sao lại gấp vào thế này? Lát đi hát hò kiểu gì, đi sau hít khói à?”. Rồi chúng nó cười phớ lớ, vui vẻ lắm. Khỉ gió, ra trường cũng gần chục năm rồi, chỉ có cái dìm anh em là chả bao giờ bỏ được!

Xe đạp gấp java fit 18s đến từ thương hiệu Châu Âu
“Tụi ông cứ yên tâm, con xe đạp gấp của tôi là xe đạp thể thao của Ý, chất lượng thì thôi rồi, mà biết vì sao tôi chọn không? Vừa đẹp, thể thao cá tính, trẻ trung, hợp với vẻ soái ca của tôi, mà vận tốc đến 70 km/h nhé, đạp lại không hề tốn sức! Lát sẽ cho các ông sáng mắt!” Có mấy ông bạn tò mò ra kiểm chứng, đều gật gù khen đẹp lại trẻ, Hương kều- cô bạn chân dài đến nách hỏi thêm: Thế như chị em chúng tôi có cái xe nào hợp không? Tôi thấy hay hay đấy, muốn xem thử!” “Đằng ấy cứ yên tâm, ở Việt Nam giờ cũng nhiều mẫu xe lắm, phù hợp cho cả trẻ em và người lớn.”

Xe đạp thể thao thiết kế tại Italia
Ăn uống cũng tầm 2 tiếng, nhưng cánh đàn ông vẫn hăng lắm, chuyện trên trời dưới biển, gia đình, công việc, đến cả chuyện các cô cậu thực tập cũng đem ra kể, các chị em thì sốt ruột, bắt đầu muốn về, lo cho chồng con. Đến lúc gom lại đi thêm “tăng 2” thì còn hơn chục thằng, bèn chọn một quán Karaoke gần gần đấy. Đến lúc này, mấy ông bạn mới biết sự lợi hại của xe đạp gấp. Lùi xe, lấy xe, tìm chỗ để xe (khổ nỗi quán kara đông xe rồi, các ông ấy cứ ô tô rồi xe máy, tìm chỗ đỗ với sắp xếp loạn cả lên), loay hoay mãi mất gần 50 phút mới ổn định được, trong khi tôi đã đạp xe đến quán từ bao giờ, nhẹ nhàng, phong độ. Đến khi vào được quán, Hùng hóm có vẻ phục… con xe đạp gấp lắm (nó không phục tôi thông minh biết chọn lựa phương tiện mới cay chứ), cứ ra hỏi han tôi các thứ, khen tiện lợi. Lại một chầu hát hò bia bọt đến hơn tiếng nữa, lâu lắm mới gặp, anh em ham vui, anh cũng ngà ngà cả. Tôi cũng mặt đỏ gà chọi, ăn nói cũng ghê gớm lắm rồi. 12 giờ kém mới tan cuộc, ai về nhà đấy. Tất cả đều uống hơi nhiều, giờ cũng muộn, đi xe mà biêng biêng rồi thì lại được gặp nhau trong bệnh viện cả lũ. Ông thì gọi lái xe riêng, ông thì đành bắt taxi, bỏ xe lại quán, mai ra lấy vậy, ai uống ít thì cố gằng đi chậm chậm về. Tôi cũng gọi taxi, nhưng mình ngồi trên, cho bạn Java FIT 18s đã gập gọn vào cốp, gọn gàng đi về, mấy ông bạn cứ tấm tắc tiện lợi với an toàn, không lo xe cộ. Tất nhiên, tôi chọn mà lại.
Từ sau hôm ấy, có mấy người liên lạc với tôi hỏi về xe đạp gấp, tôi đều bảo đến xe đạp gấp Papilo để được tư vấn – ở đó cũng bán chiếc xe giống của tôi vậy, khỏi phải sang tận Ý làm chi cho mệt. 😀
Chi tiết về chiếc xe đạp gấp tốc độ khủng xem tại đây.