Xe đạp gấp có “xịn” hay không, chưa mục sở thị thì đâu thể phán?

Tôi là một sinh viên năm cuối, hằng ngày đạp xe đạp gấp ra đường.

Trước khi ra trường, cũng như đa số sinh viên khác, tôi sắm cho mình một chiếc xe để tiện bề đi lại giữa 3 địa điểm: phòng trọ, trường học và công ty thực tập. Rất nhiều người thắc mắc tại sao không phải là chiếc xe máy xịn để đi lâu dài, đã là xe đạp lại còn nhỏ xíu chẳng thà đi bộ cho tiền đỡ phí. Nhưng rồi 3 tháng sau, họ đều gật gù khen tôi biết chọn xe “xịn”.

Xe đạp gấp Fnhon

Tôi xuất hiện ở mọi nơi cùng chiếc xe đạp gấp của mình

Họ luôn tưởng tượng ra cảnh tôi và chiếc xe bé nhỏ bị chèn ép giữa dòng người toàn xe máy, xe bus, oto, bởi tắc đường là điều gần như hiển nhiên giữa nội thành Hà Nội. Nhưng ngay sau đó, họ bất lực nhìn tôi ung dung dắt chiếc xe trên vỉa hè, vượt qua cái đoạn đường mà họ phải đứng chờ thêm ít nhất cũng phải 20 phút…

Trường đại học của tôi có một khu gửi xe chật ních, bởi nó gần giảng đường chính nên mọi người đều cố dựng ở đấy cho đỡ phải đi bộ nhiều. Họ tự hào vì chiếc SH đắt tiền của họ có thể định vị từ xa, tôi đồng ý. Nhưng chiếc xe màu cà rốt của tôi cũng nổi bần bật giữa vô số chiếc xe mà; và quan trọng hơn hết, khi tôi nhấc nó lên và trả vé xong xuôi rồi, thì cái đuôi xe SH cồng kềnh vẫn đang loay hoay tìm lối thoát…

xe-dap-gap-xin-fnhon-gust-papilovn

Xe đạp gấp nhỏ gọn thế này, chẳng phải “xịn” hơn cả SH?

Xem thêm: Các dòng xe đạp gấp gọn – giải pháp cho tình trạng tắt đường

Không có gian để xe ở căn nhà trọ của tôi, mà dựng xe trong phòng cũng hơi bất tiện nên hầu hết mọi người đều dựng xe máy ngoài cửa. Họ lại cười chê tôi đi xe đạp, cứ để ra giữa đường đi, trộm có đến nhà cũng chẳng thèm lấy. Nhưng rồi một ngày, 2 chiếc xe ga dựng bên ngoài đều bị bẻ khoá lấy đi mất, còn chiếc xe đạp bé nhỏ của tôi còn nguyên vẹn thật, bởi tôi đã cẩn thận xách nó lên phòng rồi cất gọn nó dưới hộc bàn nho nhỏ…

xe-dap-gap-java-x3-(111)

Với xe đạp gấp tôi có thể cất gọn gàng vào túi , tiết kiệm không gian cất trữ

Nhanh thật đấy, thoắt cái đã 3 tháng trôi qua, chiếc xe đạp gấp của tôi vẫn mới, chưa phải sửa chữa lần nào, và cũng chưa từng khiến chủ nhân của nó – là tôi – có ý định lên đời xe khác. Bởi nó quả thực đủ “xịn” lắm rồi, và chắc chắn sẽ còn xịn thêm năm mười năm nữa, cho đến khi nó được làm “của hồi môn” theo tôi về nhà chồng.

 

Trả lời